Bố bao giờ cũng thế, trong những món vật chất, bố luôn chọn phần dở nhất.Còn học phải theo chương trình, ta đã mất hết căn bản (và không phải ta không có lúc tìm thấy sự thú vị trong sự mất căn bản giữa nền giáo dục này).Sống trong tục tĩu, người ta đâm quen, còn bắt chước theo để ai cũng như ai.Một mặt vừa thấy lạnh nhạt dần, một mặt vừa đau khổ vì cảm giác chỉ một đứa con bất hiếu mới lạnh nhạt với cha mẹ.Cháu đừng nghĩ là cháu quan trọng.Con mèo quanh quẩn bên nách.Tôi nhất quyết không đi.Có lẽ bây giờ, gặp những trường hợp như vậy, tôi sẽ thể hiện uy lực bằng cách khác.Sau khi ngáp chừng ba cái trở lên.Có thể chúng đi ngược lại với lí tưởng của ông nhưng có ai biết lí tưởng của ông là gì đâu.