Dù có là phát thanh viên hay là ai đi nữa, bạn cũng nên chân thật, nhất là trong khi nói.Ngược lại, dù bạn có nói du dương thánh thót đến đâu đi nữa mà chả thèm lắng nghe ai thì cũng đâu có ai lắng nghe bạn nói.Thứ hai, bạn sẽ bị mang tiếng xấu là người hay khoe mớ kiến thức vĩ mô, hoặc là người không đủ trình độ để diễn giải rõ ràng cụ thể! Liệu sau đó còn ai muốn nói chuyện với bạn?Một ngày nọ, chúng tôi cùng dùng bữa trưa ở một nhà hàng Duke Zeibert (Washington).Máy quay thì đang chạy tới.Lên sân khấu đi nào! Anh muốn nói gì, muốn làm gì cũng được.Điều này làm tôi chợt nhớ đến một câu chuyện vui nhỏ.Ông hãy giúp tôi biết sai lầm cốt yếu của tôi là gì không?Shirley Povich nhà báo được giải thưởng Washington Post, cha đẻ của chương trình truyền hình Maury Povich đã nghiệm ra điều này.Nếu không thì xem như bạn bị lạc quẻ.
