trong buổi phỏng vấn lần đầu với Patricia, tôi yêu cầu cô giải thích xem cô cảm thấy như thế nào khi nếm trải vận rủi: “tôi nghĩ, “ôi lạy Chúa, lại thôi nữa rồi”.tôi biết rằng bất kỳ nhân viên nào của tôi cũng đều có thể điều hành doanh nghiệp của tôi tốt như tôi.Tôi đi đến bác sĩ để khám lấy thuốc.Tôi không thúc ép họ gì hết.Trong tiệm chỉ còn đúng một cái, mà lại đúng cỡ của tôi.Ngay ngày hôm sau, một chương trình phát thanh địa phương phỏng vấn người đứng đầu hiệp hội thám tử tư.Hãy tưởng tượng bạn đang sống giữa một khu vườn táo rộng mênh mông.Người may mắn thì ngược lại.có lẽ bạn sẽ đã chủ động chào hỏi họ trước ở buổi tiệc.anh nổi tiếng trong mắt các đồng nghiệp là may mắn.