Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách.Tôi còn phải khỏe hơn cậu nhiều chứ.Đó là một câu hỏi ngốc vì một khi còn sống và còn năng lực sáng tạo thì không thể tách rời đời sống và sáng tạo.Ta có thể viết ngược lại, nghĩa là cứu sống con người ta.Tôi vừa tắm xong, đội một chiếc mũ lưỡi trai, xuống ngồi bàn uống nước.Nhưng ông ạ, hòn đảo mà tôi sẽ đưa ông đến có những lạc thú mà ông sẽ phải công nhận.Biển số… Biển số bao nhiêu nhỉ? Không nhớ.Liên tưởng sơ sơ đến một trò hành xác.Hồi bé dì ghẻ bảo: Mắt mày gian lắm.Và trong lúc cô đơn này, tôi vẫn muốn là em biết muốn.