Một thứ gì đó bên trong bạn vẫn không bị tác động bởi các tình huống thoáng qua hình thành hoàn cảnh sống của bạn, và chỉ nhờ vâng phục bạn mới tiếp cận được với nó.Vô tình bạn bị đồng hóa với nó, cho nên bạn không hề biết mình là nô lệ của nó.Nếu không nhờ đến rượu, thuốc an thần, thuốc chống trầm cảm, cũng như các loại ma túy bất hợp pháp khác, tất cả đều được tiêu thụ với khối lượng rất lớn, sự điên rồ của tâm trí con người thậm chí có lẽ còn dữ dội hơn rất nhiều so với tình thình hiện nay.Nếu muốn tồn tại, nhân loại sẽ phải tiến lên giai đoạn kế tiếp.Điều tôi có thể làm là nhắc nhở bạn những thứ bạn đã quên đi.Thay vì chiêu cảm hoàn cảnh mong ước, nó ngăn chận không cho hoàn cảnh ấy xảy ra.Cùng lúc đó, hãy là cái tri kiến ấy, tức là hãy nhận biết sự hiện trú tỉnh thức của bạn và cảm nhận sức mạnh của nó.Giống y như sự yên lặng, người ta cũng dễ dàng không để ý đến nó.Bạn không còn tạo ra hay tham dự vào vở bi kịch này nữa.Đây cũng là lúc kết thúc tất cả sự lệ thuộc lẫn nhau, kết thúc tình trạng bị lôi kéo vào cái khuôn mẫu vô minh của nhau, và bằng cách này cho phép mối quan hệ được tiếp diễn.