Ở đây, họ tự do trông xuống, thích ngó ai thì ngó.Chúng tôi mò mãi không thấy.Với không ít uẩn khúc của chung một thế hệ.Mẹ cười: Con tinh khôn lắm.Nhưng như một thói quen, bạn lựa chọn ngủ tiếp.Và với trí tuệ cùng được mở mang, biết đâu có thể hiểu nhau hơn.Này thì… nhìn sân trường đầy sỏi đá xi măng-thấy lòng cũng cỗi cằn như thế…Họ đã bị những kẻ đứng trên và tuổi tác biến thành những nhà giáo điều, cái mà tuổi trẻ họ đã từng bất bình.Chiều nay bạn đi đá bóng với thằng em về.Nhưng khi không hướng về nó nữa, thật ra, anh đã trở nên hèn nhát và sự hèn nhát ấy sẽ tiếp tục trở thành thói quen, thành gánh nặng đè lên những thế hệ mai sau.
