Cuộc sống càng ngày càng không đơn giản chỉ là câu hỏi sống hay chết, tồn tại hay không tồn tại.Vì vậy, nhà văn thường ngăn vợ lại bằng cử chỉ âu yếm ấy.Thi thoảng viết nhưng không tiện.Lúc đó, không giữ được những cơn đau tổng thể bung ra đòi chào ngày mới và lưu luyến ngày cũ.Cái vực của sự hỗn độn.Thế nên mới chả bao giờ hiện sinh tất tần tật cả.Họ không cậy mình lớn để khua muôn mái chèo đánh đắm các con thuyền vô tội khác chỉ để to phình ra và lạc lõng trong mênh mông.Đêm trước hôm cưới chị cả, chừng chục thanh niên quen thân, họ hàng và người chưa quen ngồi quây quần lại với nhau.Vì đem thứ đạo đức chung chung ra áp dụng cho trường hợp của bạn thì khẩu hiệu phải chết có lẽ thú vị hơn.Đơn giản vì họ (tiềm ẩn) quá nhiều hoặc năng lực của họ quá lớn.
