Vốn dĩ là một người ham đọc sách, thời gian cô ở thư viện luôn nhiều hơn thời gian ở nhà, trong mắt cô lúc này chỉ toàn dày đặc những trang giấy, cô đọc sách , đọc mọi lúc mọi nơi, đọc để quên đi nỗi cô đơn đang hành hạ cô từng ngày từng giờ.Những đôi giày cũ đã mất đi vẻ sáng bóng, chỉ cần vào tay anh là chúng lại như mới, hơn nữa độ sáng bóng giữ được lâu, có thể hơn một tuần.Bà đã đứng tuổi, gương mặt khắc khổ nhưng ngời lên vẻ phúc hậu lạ thường.Đôi khi trong cuộc sống, người cam đảm nhất không phải là người dám chết với sự tuyệt vọng mà là người dám sống với niềm hy vọng.Lẽ ra cậu không nên tồn tại trên đời này.Cuộc sống đừng bao giờ để mình phải hối tiếc điều gì.Nhưng trong mắt người lạc quan thì chúng lại là hai yếu tố bổ khuyết lẫn nhau, tạo môi trường sinh thái hài hòa khiến vạn vật tồn tại và phát triển.Có bao giờ bạn tự hỏi: "Sao mình ko giữ nó trong tay?!".Nhưng hôm nay không phải ngày lễ nên chùa khá vắng.- Sao bạn lại ở một nơi tang tóc như vậy? Mùi Thịt Thối cười nói:
