Cha mẹ anh ta rất giàu có và giống như con, anh ta đến Nineveh để tìm cơ hội lập nghiệp.Nghe thế, người nông dân rất hài lòng và bởi vì đứa con vẫn chưa cần đến tiền nên anh ta để người vay tiền vay tiếp số tiền đó.Nhưng nhìn vào ông lúc này, những người thân cận đều cảm nhận được ông đang có nỗi lo lắng nào đó trong lòng.Với giọng trầm ngâm như hồi tưởng lại quá khứ, ông ta kể lại:- Nếu một người giàu xây nhà, thì vàng của anh ta không phải biến mất, mà được chia sẻ cho những người làm gạch, thợ xây nhà, người bán vật dụng nội thất, … Sự giàu có phát triển theo những con đường rất kỳ bí, và không ai có thể tiên đoán được các giới hạn của nó.Chẳng hạn như công việc cày cấy, trồng trọt, buôn bán, hay những nghề nghiệp chính đáng lương thiện khác… thì có cơ hội mang lại lợi lộc hơn nhiều so với những trò đỏ đen kia.Rồi đến đời cháu của chúng ta nữa … Tất cả chúng phải cam chịu cuộc sống nghèo khó ngay giữa những kho vàng của thành Babylon này ư? Chẳng lẽ chúng ta cam tâm để con cháu của mình sống bằng những bữa ăn chỉ có sữa chua và các thức ăn tồi tàn hay sao?Rồi sau đó, đoàn lữ hành của tôi rơi vào tay của bọn đạo tặc chuyên cướp bóc trên sa mạc.Điều này sẽ giúp ông đạt được những mục tiêu cao hơn!Tôi trăn trở rất nhiều vì những lời nói mạnh mẽ của bà Sira và nhận thấy rõ ràng chính tôi đã bị “kẻ thù” do mình tạo nên đuổi khỏi quê hương xứ sở.