Nó là một chuyện kể cho vui mồm như bao nhận định khác.Đã bảo chả thích viết đâu.Nó có một vẻ đẹp trầm hùng như một bản anh hùng ca, lúc da biết như bản thánh ca, lúc lại như trẻ con líu lo.Có thể nó chưa đủ để xoa dịu nỗi cô đơn khủng khiếp của những người gọi là cao thủ hiện sinh (thường là những tài năng lớn).Một hôm, nhà ấy bị ăn trộm.Thời điểm khó chịu nhất là lúc thức dậy và lúc nằm chờ ngủ.Thế hệ chúng tôi, cũng đang thế, dù gặp nhau hàng ngày.Hoặc đôi lúc viện đến nó để xoa dịu những vết thương.Nhưng khỏe thì bên cạnh chất lượng, mới cho hiệu quả, năng suất cao và lâu dài.Có lẽ mọi sự vật lạ thường thu hút bạn khiến bạn quên hỏi mình mơ hay không.