Chỉ nhớ nó chẳng có gì đáng nhớ.Hắn có thể tự tạo sự bình thản bằng cách đó.Tôi chỉ muốn gỡ ra khỏi chuyện này càng nhanh càng tốt.Vậy thì thuyết phục bác lần nữa nhé.Viết, đá bóng, đọc và một vài giờ phút cảm thấy ấm cúng bên bạn bè là những lạc thú còn sót lại của bạn.Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực.Suy ra bạn sai và bảo thủ.Không kiếm được đứa yếu hơn thì nó bắt nạt con gái.Và chà đạp lên sự chân thật cũng như khao khát chính đáng của mình.Nhưng với hiện tại ở Việt Nam, ví von như thế một chút, để thấy về tính linh hoạt trong cách cảm nhận sự hài hước lí tính thì người Việt khá khô cứng.