Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm.Tôi không nghĩ là mình đã sáu mươi tuổi rồi.Thế là hiệp sĩ áo trắng phi ngựa thẳng đến mảnh đất nhỏ tươi tốt và sẵn nước của mình.Đôi khi tạo ra những điều kiện mới là một công việc thật nhọc nhằn nhưng.Thảo nào mà mọi cư dân trong khu rừng này đều coi anh là một tên ngốc, mất không biết bao nhiêu thì giờ để tìm kiếm một cây bốn lá sẽ không bao giờ mọc lên ở đây.Ngước lên nhìn trời, bỗng tầm mắt chàng thấy thấp thoáng một đỉnh núi rất cao từ phía xa.Cuộc đời tôi xuống dốc đến độ đã có lúc tôi biết cơn đói là như thế nào.và nhìn, nhìn thêm này.Và ông bước xuống đến bên anh.Phải biết tin vào chính mình.