Có một tiểu thuyết Anh, do một nữ sĩ viết, vô cùng hay hơn hết thảy những tiểu thuyết của George Eliot Brontes, cả của Jane Austen, mà có lẽ bạn chưa đọc.Y là một thành điên huênh hoang phát ghét, tìm được cái gì là xúc động đến nỗi bất mãn vì thấy sao cả thế giới không xúc động như mình.Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn.Phải học tập một cái gì đó lâu dài.Anh chàng thông thái rởm là anh chàng lấc cấc, tự cho mình là khôn hơn mọi người.Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.Hỡi người đời, anh phải tự biết anh.Trong 16 giờ đó thầy không phải kiếm ăn, không phải lo vấn đề tiền bạc, thầy sung sướng, rảnh rang.Đừng khoe khoang gì nhiều về việc đương làm và đừng tỏ vẻ buồn bả, đau đớn về nỗi hết thảy người đời không biết sống cho ra sống, và nhất định bỏ phí biết bao thì giờ mỗi ngày.Nhưng có nhiều mức độ.
