Vả lại mục đích của cuộc đời đâu phải là làm lớn.Mẹ nào dám cộc cằn, thô lỗ vì mẹ sợ con mẹ ra đời hung hăng, ác độc.Tại duyên phận? Cũng có.Mặt họ hình như bị đổi dạng, hơi sần và các mụn cám, mụn cồi, mụn bọc nữa, thi đua mọc lên.Alexis Carel nói: người là vật bí mật.Edward Montier nói: Đàn ông cung cấp rồi rút lui, đ àn bà thụ nhận rồi giữ gìn.Những kẻ ấy có thể môi mép, ngọt như đường nhưng đụng chuyện chết ai nấy chịu.Họ đi có vẽ cà rềnh cà ràng vì sợ cọ thân quá, quần áo mất ly.Mà mộng của họ không phải chỉ thứ mộng buồn rầu như gió thu làm tê tái lòng mà thôi đâu.Tương lai mà họ ao ước dệt toàn bằng mộng vàng.
