Rằng bạn trẻ dại, ích kỷ không hiểu nổi tấm lòng trời bể của người thân.Họ sẽ luôn phải cúi đầu.Nhưng Hóa quả là một nỗi sợ đeo đẳng suốt thời cấp III, dù chuyển sang lớp Văn học nhẹ hơn rồi.Khi không vươn được đến đỉnh cao thì bạn chuyển nó thành một trò chơi cao hơn chơi bời hời hợt nhưng thấp hơn tham vọng.Mẹ tôi ngỏ ý tôi muốn đi làm và chị bảo thử xuống đây làm xem.Nhưng lại không muốn mất bóng nên chuyền sang cho bác.Những suy nghĩ chúng rất rành mạch và trôi chảy.Lúc đó bạn cho mình quyền cởi trói cho dòng chữ ấy tung tăng trong óc.Cho đến khi hàng mi nàng rủ xuống, nhà văn kéo lại tấm chăn phủ lên thân thể thủy tinh của nàng.Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên.
