Điều đó có nghĩa là bạn chỉ trở nên tự do về tài chính khi thu nhập thụ động của bạn lớn hơn các khoản chi tiêu của bạn.Tôi bị nhiễm hội chứng mà người ta gọi là căn bệnh “con quái vật hồ Loch Ness”: Tôi chỉ nghe thấy khái niệm lợi nhuận, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy nó.Khi được hỏi vì sao cô liên tục thay đổi hình ảnh, âm nhạc và phong cách biểu diễn, nữ hoàng nhạc Pop và diễn viên điện ảnh Madonna đã trả lời rằng âm nhạc chính là nơi cô thể hiện cái tôi của mình, và việc làm mới mình đã tạo động lực cho cô phát triển và trở thành mẫu người mà cô mong muốn.Nếu đó là gia đình hay một thành viên trong gia đình bạn, hãy chọn cách ở bên họ ít hơn.Tất cả những việc bạn không làm ngay cho thấy bạn đang có thói quen không thực hiện.Nói cách khác, nếu bạn không liên tục học hỏi, chắc chắn bạn sẽ bị tụt hậu.Tôi kiểm tra các niềm tin của mình và nhận ra rằng, dù tôi nói tôi thực sự muốn giàu có, nhưng trong sâu thẳm tôi lại lo lắng về điều đó.Tôi hỏi ông ta một số câu đơn giản: “Ông có thể làm gì cho những người nghèo bằng cách trở thành một người nghèo? Ông giúp đỡ được ai nếu bản thân túng quẫn? Hay ông sẽ trở thành gánh nặng cho người khác khi họ phải nuôi thêm một miệng ăn? Chẳng lẽ việc làm giàu cho bản thân để rồi có thể thật sự giúp đỡ người khác từ vị thế của một người có tiềm lực lại không tốt hơn sao?”.Người nghèo bán thời gian của họ để kiếm tiền, trong khi thời gian lại chỉ có giới hạn.Đó là sự vui thích, sự tự do, hay sự an toàn, hay địa vị? Điều đó sẽ giúp bạn xác định kế hoạch tài chính trong tâm thức hiện tại của cả đôi bên, đồng thời giúp bạn khám phá nguyên nhân có thể gây bất đồng trong lĩnh vực này.
