Viết ngắn hay quá khéo người ta lại càng ngại đọc dài.Và thế là nhiều người đói quyền con người sống trong cái thiện ác ngẫu nhiên.Hôm sau đi thi thấy bình thường.Sự vô trách nhiệm và trái tim chai sạn của con người có thể gây ra bất cứ thảm họa nào…Bạn thì không, bạn có thể tha thứ nhưng khó gắn bó hay tỏ ra niềm nở với những người lười tự sửa chữa.Tiếng tít tít vẫn va đập vào não bộ cũng tiếng còi xe triền miên.Lúc đó mình sẽ bảo: Bác ơi, em mất xe.Tôi sợ cảm giác yên bình lấp đi những sâu cay cần có.Không chung chung như những nhà mị dân.Nhưng sau nhiều năm, bạn sẽ bắt đầu chán sự phân vân đó vì dù phân vân hay không, bạn cũng đã viết rồi.
