Trọng tâm lại chuyển sang câu hỏi: Mình viết có hay không?Họ bắt đầu dùng đến quyền của tuổi tác và địa vị.Sức khỏe phải tự mình giữ.Bác bạn chắc cũng đang phải tất tả và chờ đợi trong đó nhưng sự chờ đợi dằng dặc ở ngoài cổng làm bạn nóng đầu.Bố bảo: Đáng xem thật.Câu rất tuyệt vời, ý nghĩa cực kỳ dùng trong lúc thêm gia vị cho lời khen ngợi những gì làm bác hài lòng.Tôi rất hay chảy nước mắt.Cây ở mỗi phố đều đẹp một kiểu.Nhưng bạn cứ đến với chúng vì chỉ có chúng mới làm bạn tạm quên những cơn đau rỉ rả suốt cả ngày.Và tôi biết, những độc giả hời hợt cũng đâu thấy khác.
