Nhưng chúng đã bị đời sống dán vào những vỏ bọc lạnh.Để thoát khỏi nỗi chán chường.Mình không còn sức để nghĩ đến, không còn sức để đi tìm, để trình báo.Nhưng thế tại sao ta không sướng?Cháu bảo: Để cho đẹp ạ.Rồi như lăn nhanh từ trên dốc xuống.Cũng không được đọc truyện nữa.Có nhiều cái không thanh toán được bằng lí trí.Lũ báo đen, báo hoa mai thì nằm im lìm.Chúng ta luôn bị lừa và phức tạp hóa vấn đề (như một sự vô lí một cách hợp lí của đời sống) bởi ngôn ngữ và những cái tên.
