Bạn tìm ra được niềm an bình không phải nhờ vun tém, xếp đặt lại những tình huống trong đời sống của bạn, nhưng bằng nhận thức được bản chất chân thực của mình ở một cấp độ sâu xa nhất.Đôi khi chấp nhận hoàn toàn có nghĩa là thôi không còn cố gắng muốn biết một điều gì nữa, và trở nên thoải mái trong tình trạng rằng bạn không biết hết mọi chuyện.Tuy nhiên, để bạn có thể nhìn ra được điều này, bạn cần phải vượt lên những thói quen đặt tên, dán nhãn hiệu.Một cái thì thuộc về hình thức, còn cái kia thì thuộc về bản chất.Vì quả thực chẳng có gì có tính chất cá nhân trong nỗi khổ của con người.Ví dụ, bạn đang bị khuyết tật và không thể đi lại bình thường như trước đây.Tôi cũng không phải là những tình huống đã xảy ra trong đời sống của tôi.Khi bạn nhận ra và chấp nhận tính vô thường của mọi sự, mọi vật, sẽ có một cảm giác an bình phát sinh ở trong bạn.Bạn sẽ cảm thấy mất đi cảm nhận về chính mình.Có một sự sống động ở trong bạn mà bạn có thể cảm nhận được với toàn thể con người mình, không chỉ bằng trí năng.
