Lát sau, tôi rủ ông anh ra.Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc nhân loại….Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về.Những cái đó có quên đâu mà phải nhớ.Bởi vì, khi các bậc cha mẹ làm cha làm mẹ họ thường quên mình từng là những bậc con.Họa sỹ lắc mạnh đầu sang hai bên cho cái cần cổ kêu răng rắc.Đang định đứng lên đi ăn.Nhu cầu của bạn không cao.Ở nơi ấy, ông sẽ là tất cả mà cũng chẳng là ai cả.Mà không, lúc ấy, có lẽ im lặng là hạnh phúc.
