Giọt nước mắt như trộn lẫn ánh sáng, thương đau, hạnh phúc.Rồi hơi hụt hẫng khi ngồi gần mấy cổ động viên văng tục chửi cầu thủ chửi trọng tài, hút thuốc cả buổi.Hôm nay đi đâu? Không biết.Oan không kém từ đạo đức chiếm đến hai phần ba dung lượng thuật ngữ đạo đức giả nên vì chữ giả mà bị ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng.Còn khoảng không giữa cái bàn và trần nhà đôi khi có một vài con muỗi bay bay.Tôi có thể (nhưng không thích) viết một đoạn luận tội thế hệ trước mình.Tao đờ mẹ bật quạt mãi mà đờ mẹ đéo hết nóng….Còn lại, có bao giờ bạn thiên tài được với mình đâu.Bóng đèn thì bình thường, không cần kể.- Mi phải biết tìm hứng thú trong trường lớp chứ.
